watch sexy videos at nza-vids!
Ảnh Sex, Xem ảnh sex đẹp, hình sex đẹp nhất 2015 Tải trọn bộ phim sex hot nhất hiện nay với cú pháp: SMS 9879 gửi 6722 Tải ngay
wap sex
 5 Bộ Phim Sex Phá Trinh Hay Nhất
 Clip Hấp Diêm Em Gái 18Tuổi
 Bố Chồng Và Nàng Dâu Dâm Đãng
* Mãi miết Quay Tay-Vận May sẽ đến
ThucDem.Sextgem.Com - Xem anh sex dep, anh sex chau a, anh lon dep
AnhSexDep.Pro - Xem anh sex dep, hinh sex dep nhat 2015
Anh-sex-dep-2015.Sextgem.Com - Cập nhật anh sex dep nhất mỗi ngày
Hồn Ma Trong Bệnh viện - Phần 3 | Hon Ma Trong Benh vien | Truyện ma Hồn Ma Trong Bệnh viện - Phần 3
1 | 2 | Phần 3 | 4 | 5
Khi đó gió từ đâu bổng thổi tới ào ạt, liên tục, ầm ầm trên đầu tôi làm cho những chiếc lá nho nhỏ trên mấy cây còng già rơi rụng lã tã như mưa, cành lá nghiêng ngã xì xào vặn mình rên siếc kẽo kẹt như trong cơn bão táp, nhưng tất cả những thứ ấy vẫn không át được tiếng người con gái khóc thúc thít trong tai tôi. Mảnh trăng lưỡi liềm yếu ớt trên trời cao bổng dưng núp sau đám mây đen làm cho cả bầu trời tối sầm lại, bóng đèn điện mù mờ lạc lỏng trong bệnh viện lắc lư theo từng cơn gió thổi khiến nó vốn đã lờ mờ lại càng mờ ảo thêm. Bầu trời như sụp xuống thấp hơn, không gian tối đen quanh tôi như càng đậm đặc thêm. Tôi thấy như có làn gió lạnh lùa vào trong chiếc áo choàng trắng đang mặc, rồi len lỏi thấm vào trong cột xương sống làm tôi rùng mình chợt cảm thấy lạnh lẽo vô biên, y như những truyện ma quỷ nhập vào người mà tôi đã đọc hồi còn nhỏ.
Nhưng cho đến lúc đó thì tôi vẫn tin chắc rằng trên cỏi đời này không thể nào có ma được, cho nên tôi rất là bình tỉnh, không để ý đến những gì xảy ra chung quanh mà chỉ tập trung ý nghĩ về người con gái cô đơn, bất hạnh đang ôm nỗi buồn đau, thút thít khóc giữa trời giông gió khuya khoắt trong bệnh viện này. Sau 1 phút phân vân, tôi rảo bước quay trở lại xem sao, thử tìm hiểu xem coi mình có thể giúp được gì không?
Khi tôi đến gần bóng trắng thì tự nhiên trời quang mây tạnh, vầng trăng lưỡi liềm lại nhô ra khỏi đám mây, sáng hơn khi nảy, xung quanh là muôn ngàn vì sao lấp lánh chớp tắt mừng vui giữa trời khuya, gió cũng ngừng thổi, tôi chợt ngửi thấy mùi hoa lài thoang thoảng đâu đây làm tôi rất ngạc nhiên, vì tôi biết chắc là trong nhà thương này không có trồng cây nào có bông cả, nhất là bông thơm như hoa lài, vì thường thì bệnh nhân hay thân nhân sẽ hái hết, cây cối sẽ trụi lủi, nên họ chỉ trồng cây không hoa, không trái mà thôi. Mùi hoa lài thì rất thân thuộc với tôi, có thể nói đó là mùi hoa duy nhất mà tôi thích, rất thân thuộc đến đổi tôi có thể ngửi thấy mùi hoa này từ rất xa. Lý do là vì hồi còn nhỏ trước nhà tôi có miếng vườn con con, má tôi đã trồng 1 cây hoa lài trong đó, tôi thường bắc ghế ngồi trong vườn đọc tiểu thuyết tình cảm, vô tình mùi hương thơm tinh khiết, ngọt ngào và nhẹ nhàng của loài hoa trắng ngây thơ này đã ngấm vào khứu giác tôi, hòa vào thân thể tôi, trở thành một với tôi và là hương thơm duy nhất trong đời mà tôi thích ngửi, nên khi lớn lên tôi không thích mùi nước hoa nào khác cả, mà tiếc thay mùi hoa lài thì chẳng thấy có tiệm mỹ phẩm nào bán.
Khi đến gần bóng trắng, mùi hoa lài êm dịu càng đậm đà hơn làm tôi cảm thấy khoan khoái, trong người lâng lâng, ngây ngất, dễ chịu vô cùng, tôi quên hết mọi cực khổ trong ngày, chợt thấy rất có cảm tình với người con gái này và bổng dưng tôi cũng cảm thấy rất gần gũi với nàng y như là tôi đã quen với cô gái này từ lâu lắm rồi. Tiếng khóc nức nỡ khi đó chợt nhỏ lại có lẽ bóng trắng biết là có người đến gần.
Bóng đèn điện bên đường đã ngừng lung lay cho tôi thấy rõ bóng trắng đang ngồi trên băng đá là 1 người con gái gầy gầy, nho nhỏ, mái tóc đen dài óng mượt không uốn, xỏa xuống đến giữa lưng, đầu nàng hơi cuối nghiêng nghiêng về phía trước, làm cả 1 hàng tóc rũ thẳng xuống như 1 bức rèm thưa đen, che mập mờ nữa khuôn nặt trái xoan. Nàng đang mặc chiếc áo bà ba trắng và chiếc quần lụa trắng mềm mại. Nhìn cách ăn mặc tôi biết nàng không phải là y tá hay nhân viên của bệnh viện, có lẽ là bệnh nhân mới nhập viện hay thân nhân có chuyện buồn nên ra đây ngồi than khóc 1 mình.
Khi tôi đến thật gần, mùi hoa lài càng thơm tho làm tôi thấy lòng mình thật là an tĩnh, tôi nhẹ nhàng hỏi:
- Xin lỗi .... có gì làm cho .... chị không vui, phải không?
Nàng từ từ ngẩng đầu lên thật chậm, nhìn tôi, tôi thấy mặt đất chung quanh tôi hơi rún động, tôi đứng không vững lắm, vì trước mặt tôi là 1 người con gái đẹp tuyệt vời, tuổi chừng hai mươi, đôi mắt nàng thật buồn, màu đen huyền lóng lánh như đang chứa đựng cả ngàn vì sao lạc lõng lấp lánh trên trời cao, hai hàng lông mi dài đen, cong vút, rất ít khi thấy ở những cô gái Việt Nam, da mặt nàng trắng mịn màng, tôi chưa từng thấy ai không đánh phấn mà trắng như vậy bao giờ, nhưng đôi môi thì hơi nhạt màu như người thiếu máu, có lẽ nàng đang bị lao phổi nên phải vào đây chửa trị chăng? Những sợi tóc rối vương vấn trên vầng trán cao, một vài sợi dính vào bên má hình như còn thấm nước mắt của nàng, có lẽ nàng đã ngồi đây khóc lâu lắm rồi. Nàng chỉ nhìn tôi 1 chút rồi lại cuối xuống thút thít khóc, khi nảy tiếng khóc làm tôi xót xa một thì bây giờ tiếng khóc làm tôi đau đớn gấp mười lần, nhìn đôi vai gầy nho nhỏ run run dưới làn lụa trắng, mà ruột gan tôi như bị xé rách tơi bời. Tôi buồn quá, đứng lặng yên không biết nói gì, không gian quanh tôi tưởng chừng như bị đông thành băng giá, lạnh lẽo cứng ngắt tự ngàn năm như những tảng băng ở 2 cực địa cầu, chừng 1 lúc lâu cố moi trong đầu óc ra những câu văn trong các cuốn tiểu thuyết tình cảm mà tôi đã đọc hồi còn nhỏ, tôi mới mở miệng nói được 1 câu:
- Thưa cô, tôi có thể làm gì được cho cô không?
Cô chỉ lắc đầu nhè nhẹ để những sợi tóc dài phất phơ nghiêng ngã, mà không nói gì. Thấy người ta đau khổ quá thì tôi chợt nổi máu anh hùng lên để giúp đời, nên tôi trở nên dạn dĩ hẳn ra, đầu óc sáng suốt trở lại, tôi khuyên lơn nàng:
-Cô về gường nằm nghĩ đi, đừng ở ngoài này lâu, sương khuya lạnh lắm, coi chừng bị bệnh khổ lắm đó.
Khi đó nàng mới nói, giọng của nàng thật êm, thật nhẹ nhưng rất buồn:
-Em đâu có giường mà đi nằm nghĩ. Em có còn gì nữa đâu. Anh Bình ơi, em đã chết rồi.
Khi đó tôi choáng váng muốn ngộp thở, thấy cả người lao đao, đứng không vững. không phải vì sợ nàng nhát ma tôi, cho đến giờ phút đó thì đối với tôi thế gian này vẫn không thể nào có chuyện ma quỷ được, tôi còn cười thầm trong bụng vì cô này nhè tôi mà làm bộ nhát ma thì quả thật đã chọn lầm người, tôi không nhát ma cô là may phước lắm rồi. Tôi choáng váng là vì không biết tại sao giửa đêm khuya khoắt lại có 1 người con gái đẹp như tiên nga giáng thế này, tự dưng lại biết tên mình. Tôi bỏ qua chuyện ma quỷ lẩm cẩm, vội vàng hỏi tên của cô là gì, làm sao cô lại biết tên tôi?
- Em tên là Lài, Trương Thị Lài, đang học đại học Văn Khoa năm thứ nhất thì bị bệnh, nên nằm trong khu nữ sinh viên cả tháng nay để chửa bệnh. Thấy anh thường vào thăm anh Trung, bạn của anh, nằm bên khu nam sinh viên mà anh Trung hay qua đàn cho tụi em hát nên quen, anh Trung nói anh hiền lắm nên tụi em để ý mà biết tên anh.
- Ðừng có tin ảnh, anh dữ như ... cọp chớ hiền gì. Nè, mà tại sao em khóc? Sao khuya khoắc rồi mà lại ra đây có 1 mình, không sợ ma sao? Trời lạnh như vầy mà không mặc áo ấm, lỡ bị bịnh thì sao. Em ngồi ở đây từ hồi nào? Có đói bụng hông, anh mang bánh ra cho ăn. Bệnh viện này có ma nhiều lắm đó nghen, muốn anh kể vài chuyện cho nghe hông. Cho anh ngồi xuống được không, suốt đêm nay, đứng với đi không mõi chân quá rồi, mà em đem hoa lài vô đây làm chi vậy? Anh thích hoa lài lắm, mùi thơm dễ chịu lắm em biết hông.
Lài cười khúc khích:
- Anh hỏi gì mà nhiều dữ vậy, làm sao em trả lời, vậy chớ đố anh biết làm sao em khóc.
- Con gái thì cái gì cũng khóc được, làm sao anh biết mà trả lời.
- Vậy chớ con trai mấy anh khóc ít lắm hả ?
- Dễ ợt, chỉ có 3 thứ làm con trai khóc thôi. Thứ nhất là thi rớt, thứ nhì là mất xe, thứ ba là mất bồ.
Lài chợt cười lớn thành tiếng, tiếng cười của nàng trong trẻo kéo dài như pha lê, làm tôi thấy mừng không tả, chỉ mong nàng đừng trở về trại bệnh nghĩ ngơi theo lời khuyên dại dột của tôi khi nảy, mà tiếp tục ngồi đây nói chuyện với tôi lâu thêm 1 chút nữa. Lài cười hỏi:
- Tại sao mất bồ lại nằm hạng chót ?
- Mất bồ thì có thể kiếm đứa khác, mất xe thì hết hy vọng có tiền mua chiếc nữa, thi rớt thì phải đi lính không biết ngày nào trở về, mà biết có còn sống không mà quay về, cho nên mất bồ chỉ được xếp hạng ba. Còn em tại sao mà khóc ?
- Em tủi thân, vì em đã chết rồi.
- Em đừng có nói bậy, mặt mũi đẹp đẽ như vầy thì chết làm sao được.
- Em biết là nói ra anh hổng có tin, em chết đã 3 hôm rồi, nhưng vì chưa đúng hạn kỳ nên hồn em vẫn còn vất vưởng lẫn quẫn quanh đây. Vã lại em cũng muốn gặp anh, để trả chút ơn anh chăm sóc em khi xưa.
Ðến đây tôi vẫn nghĩ là Lài cố tình đùa dai nhát ma tôi, cũng như tôi đã từng đùa dai nhát ma người khác, tôi bèn chọc lại:
- Thì anh cũng là ma đây, vì anh vừa mới chết ..... ở trong lòng một ít. (1)
Lài cười thút thít:
- Vậy mà anh Trung cứ nói là anh hiền lắm.
- Hiền hay dữ thì tùy người đối diện.
(1) Chú thích cho các bạn trẻ: Ý dựa theo bài thơ Yêu của Xuân Diệu, hồi thời đó sinh viên học sinh ai cũng đều thuộc nằm lòng:
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu .
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu...
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
Lài lại khuyên tôi:
- Anh về phòng nghĩ đi, đừng có ngồi ở đây, sương khuya lạnh lắm.
- Bộ em không lạnh hả
- Lạnh lắm chớ.

1 | 2 | Phần 3 | 4 | 5

Hồn Ma Trong Bệnh viện

Từ hồi còn nhỏ tôi đã vốn ghét các chuyện ma, vì tôi nghĩ rằng người ta chỉ bịa đặt các chuyện ma để hù những kẻ yếu bóng vía hoặc...

Người chết trở về

Ông bà Phạm trước đây luôn luôn cư ngụ ở thành phố, nhưng trước khi ông Phạm hồi hưu, hai ông bà quyết định về sống tại miền quê để...

Bộ tóc giả

Nàng thức dậy trên chiếc giường bẩn thỉu lúc mặt trời đã đứng bóng. Nàng bị ghép giường với một bệnh nhân khác, một bà già đầu...

Cái đầu ma ở cống cây xoài

Hồi mấy tháng trước nghe bà con ở xóm tôi bàn tán về chuyện anh Tư Ếch, người làng bên, một hôm đi soi ở chỗ cống cây xoài, đã thấy...

Dâm Phụ

Ông cố của Hoa đã từng nói; kiếp trước của một người đẹp, ắt phải là một loài hoa. Loài hoa đó phải tu luyện hàng ngàn năm để có...
Chủ đề liên quan
Nguyễn Ngọc Ngạn, Truyện ma có thật, Ma Đà Lạt, Ngôi nhà ma, Ma cà rồng, Ma Cây, Người Sói, Kể truyện ma, Người chết, Quỷ, Oan hồn, Kinh dị, Ký túc xá ma, vụ án, Chuyện ma, Hồn ma, Người khăn trắng, Người khăn trắng, ...